TRUYỀN THUYẾT ĐÔNG TRÙNG HẠ THẢO
Truyền thuyết Tây Tạng kể rằng, thuở xa xưa có một vị vua sinh được hai người con trai dáng vẻ khôi ngô, tuấn tú, tài ba không ai trong thiên hạ sánh bằng. Tuy nhiên, cùng một mẹ một cha nhưng mỗi anh em lại mang những tính cách khách nhau. Người anh cả có tính cách mạnh mẽ, luôn muốn được trở thành người chiến thắng trong các cuộc đua. Người em bản tính lại trầm lặng, khiêm nhường và tình yêu thương bao la.
Ngày tháng dần trôi qua, cùng với sự trưởng thành của 2 chàng trai là sự già nua cũng viếng thăm vị vua cha đã bao năm cai trị thiên hạ. Nhìn dáng vẻ già nua của cha già, người em chỉ ước sao tìm ra vị thần dược nào đó để có thể níu kéo tuổi thanh xuân, cải lão hoàn đồng giúp cho Vua, Hoàng Hậu và thần dân có một sức khỏe cường tráng và giảm đi những hệ lụy của sự già nua trong vòng quay của Sinh Lão Bệnh Tử cho thần dân khắp chốn.
Người em miệt mài kinh sử, tìm tòi kinh sách nghiên cứu các loài thảo dược, tầm sư học đạo với mong muốn tìm ra phương thuốc thần diệu đó. Tất cả các Đại phu được mời để tầm sư đều không thể tìm ra phương thuốc thần diệu hằng mong muốn. Người em liền khăn gói lên núi với quyết tâm tìm bằng được phương thuốc đó với ước nguyện: Nếu không tìm được sẽ chẳng quay về. Với sự mong mỏi khao khát đó , người em được sự đánh giá rất cao của Vua cha và các quan chức trong triều đình.
Năm tháng trôi qua, đã đến lúc cần phải chọn ra một trong hai người con để nhường ngôi vị, trị vì thiên hạ. Bài toán thật nan giải bởi ngôi báu chỉ có một trong khi đó lại có đến hai chàng hoàng tử. Cho dù người em, chẳng hề đam mê quyền lực chỉ chú tâm vào việc tìm ra thần dược. Nhưng chính điều đó càng thể hiện cái đức, cái nghĩa mà thần dân và các quan trong triều cần đến. Biết được điều đó, vì sự đam mê quyền lực muốn tranh giành ngôi vua, người anh hạ độc kế.
Âm mưu nhân lúc người em trai thông minh lanh lợi của mình đi lên núi dạo chơi, người anh ra tay hạ thủ giết chết em trên núi. Trời cao biết được âm mưu thâm độc đó liền biến người em thành một con sâu. Tìm mãi người anh không thấy em đâu, chỉ nhìn thấy trên mặt đất khắp nơi đều là sâu, thế là anh ta hóa phép biến thành một con chim ưng núi định ăn hết đám sâu kia, nhưng người em đã nhanh trí đào lỗ chui xuống đất, từ đuôi mọc ra một ngọn cỏ, giấu mình chìm trong biển cỏ, khiến người anh không sao tìm được.
Người anh không làm thế nào để thực hiện dã tâm của mình, vì tức tối mà chết trên đỉnh núi quanh năm phủ tuyết trắng. Người em thông minh với tấm lòng nhân hậu chợt thức tỉnh nhìn rõ hồng trần, không muốn tiếp tục quay lại với đời thường với những tranh giành, si mê quyền lực. Nguyện ở lại thảo nguyên, lánh xa quyền lực với hồng trần. Muốn đem thân mình cống hiến phụng sự cho sức khỏe, vẻ đẹp và tuổi thanh xuân của loài người.
Ý nguyện của chàng trai đã cảm động thần núi và các đấng thần linh. Nhưng họ cũng chẳng giúp được gì bởi tự nhiên vốn dĩ không thể tránh khỏi vòng “Sinh Lão Bệnh Tử”. Chỉ bằng một cách duy nhất là chính bản thân chàng phải giữ mãi nguyên hình của loài côn trùng và hiến trọn thân mình thì mới có thể tạo ra loài thần dược tạo ra sự kì diệu về tuổi thanh xuân và sinh lực cường tráng, giúp tránh khỏi những căn bệnh quái ác….
Câu chuyện lan truyền, ngày càng có nhiều người lên vùng thảo nguyên Tây Tạng để tìm trùng thảo và càng nhận ra nhiều tác dụng tốt cho cơ thể hơn từ ghi nhận ban đầu của truyền thuyết. Qua quan sát sự sinh trưởng của trùng thảo, mùa đông còn là thân sâu và mùa hạ đã có thân thảo mọc lên rắn chắc cứng cáp trên nền thân sâu, người ta đổi tên là Đông Trùng Hạ Thảo.